background preloader

Managing people

Facebook Twitter

Chọn bạn làm ăn (1) [box]100 bài dạy làm ăn, biên tập theo chương trình của Đài truyền hình Hàn Quốc thập niên 70[/box] Chắc các bạn từng đọc bài “Hùn hạp làm ăn”, cứ 3 anh A,B,C hợp tác sau vài năm, phần lớn tan vỡ không nhìn mặt nhau, chỉ còn 1 tỷ lệ nhỏ là thành công. Các bạn trẻ thấy ở ngoài xã hội có quá nhiều trường hợp như vậy nên sợ, thôi tự làm một mình. Nhưng nếu tự làm 1 mình thì sao đủ lực. Vốn cùng cần hùn. Sức cần hùn. Trong tiếng Việt, hùn hạp là 1 từ hay. Các bạn còn nhớ chuyện Tony giải tán nhóm kinh doanh chứ?

Đặc trưng của nhóm này là sẵn sàng xé rào để được việc. Vậy yếu tố đầu tiên để nhận lời hùn hạp làm ăn là sự HÀO SẢNG của người rủ. Còn với ai suy nghĩ “có điên mới làm cho thằng khác ăn”, thì phải tránh thật xa. Đây là điều kiện cần. Xem lại bài 2 tại đây: Tỷ phú Trung Quốc làm từ thiện toàn bộ tài sản. Yu Pang-lin cho biết: "Nếu các con tôi tài giỏi hơn tôi, chúng sẽ không cần tới số tiền này. Còn nếu chúng không đủ năng lực, gia sản của tôi sẽ chỉ làm hại chúng mà thôi". Yu Pang-lin - tài phiệt khách sạn và bất động sản từng đứng đầu danh sách các nhà từ thiện của tạp chí Hurun suốt 5 năm liên tiếp, đã qua đời tuần trước ở tuổi 93. Ông sáng lập quỹ từ thiện Yu Pang-lin để hỗ trợ các hoạt động chăm sóc sức khỏe, giáo dục và cứu trợ thiên tai. Năm 2010, tại một buổi tiệc, ông tuyên bố sẽ chuyển số tài sản trị giá 9,3 tỷ NDT (2 tỷ USD) vào ngân hàng.

Chúng sẽ được làm từ thiện sau khi ông qua đời. Yu sinh năm 1922 trong một gia đình buôn bán ở tỉnh Hồ Nam (Trung Quốc). Mong muốn giúp đỡ mọi người của Yu nhen nhóm từ khi ông còn trẻ. Trước khi qua đời, Yu là Chủ tịch hãng bất động sản Foo Tak và khách sạn Shenzhen Panglin. Những năm 1980, Yu bắt đầu quyên góp tiền xây dựng trường học, trạm y tế, tuyến xe buýt công cộng, đường hầm, đài phun nước và các dự án cơ sở hạ tầng khác. Bí kíp “đọc suy nghĩ” của người khác được FBI và CIA sử dụng | Khoa Học - KhoaHoc.tv. Với những phương pháp khoa học này cùng sự trợ giúp của não bộ, khó ai có thể lừa nổi bạn… Biết trước mọi người sẽ làm gì, đọc suy nghĩ, tâm trí người khác luôn là ước mơ mà mọi cá nhân muốn đạt tới.

Thử tưởng tượng, nếu não bộ giúp bạn có thể làm chủ khả năng siêu phàm ấy, hẳn bạn sẽ dễ dàng thành công trong cuộc sống, trở thành “ông vua” trong “vương quốc” của bản thân. Với sự phát triển của khoa học cùng nhiều công trình nghiên cứu chuyên sâu, cuối cùng, chúng ta đã có thể tới rất gần với ngưỡng sở hữu khả năng ấy… Từ phát hiện tình cờ về “nơron gương” Năm 1996, trong khi khảo sát não bộ khỉ Macaque, ba nhà khoa học đã tình cờ phát hiện ra một cụm tế bào thần kinh ở vỏ não con vật, chịu trách nhiệm cho phản ứng với các kế hoạch hành vi. Ngạc nhiên hơn, bộ phận này không chỉ hoạt động khi con khỉ Macaque làm việc gì đó mà còn hoạt động ngay cả khi nó nhìn thấy một cử chỉ, dù là nhỏ nhất của con khỉ khác. Sau đó, các “nơron gương” cũng đã được chứng minh là tồn tại ở con người. Building Your Company’s Vision. We shall not cease from exploration / And the end of all our exploring / Will be to arrive where we started / And know the place for the first time.

T.S. Eliot, Four Quartets Companies that enjoy enduring success have core values and a core purpose that remain fixed while their business strategies and practices endlessly adapt to a changing world. The dynamic of preserving the core while stimulating progress is the reason that companies such as Hewlett-Packard, 3M, Johnson & Johnson, Procter & Gamble, Merck, Sony, Motorola, and Nordstrom became elite institutions able to renew themselves and achieve superior long-term performance. Hewlett-Packard employees have long known that radical change in operating practices, cultural norms, and business strategies does not mean losing the spirit of the HP Way—the company’s core principles. Johnson & Johnson continually questions its structure and revamps its processes while preserving the ideals embodied in its credo.

Articulating a Vision. Why Does Criticism Seem More Effective than Praise? When you coach someone or conduct a performance appraisal, where do you tend to focus? Probably on “opportunities for improvement,” right? Sure, you mention some positive things, but we’ll bet you spend much more time talking about faults and shortcomings. If you do, you’re only human. Paying more attention to what’s wrong isn’t wrong-headed or perverse. Unfortunately, this is one of those areas where the lessons of experience aren’t obvious — and can even be misleading.

Human performance is never completely consistent. If you track someone’s performance task by task, you’ll discover that a great performance, one that’s far above the person’s average or mean, is usually followed by a less-inspiring performance that’s closer to the mean. The problems and misperceptions arise when we forget this. When you put these two together, you can see why criticism seems to work better than praise. Even if you don’t notice these apparent connections consciously, you’re aware of them intuitively. Praise or Criticism: Which is better? | Charles Duhigg. How to Give Praise Instead of Criticism: 10 Steps. Edit Article Is your first reaction to something to criticize? Are you ever ready to pull down other people's tower of cards, to lop the tall poppies? Does criticizing sum up your personality? If you answered yes to these questions, or even to one of them, it's possible that you're heavily invested in making yourself feel better at the expense of others.

And that this comes with a big price – loss of friendships, loss of trust from others you interact with, and a wariness from people in your perspective and judgement. While a little feedback here and there is helpful when you're helping people to learn the ropes in something you are genuinely expert or experienced in, allowing a critique-everything personality to dominate your life can lead to a less fulfilling, less enjoyable, and even a lonelier life. Instead of ostracizing yourself in this manner, consider some ways of gently moving your more critical self into a less critical zone. Ad Steps 1Realize it for the habit it is. Acting mature.